Vong Tình – Walker

 VONG TÌNH – 忘情 – Walker

《忘情》

演唱:W.K.
作词:顾聆落
作曲:华月
编曲:散步中的微风
混缩:尛蘑菇音乐工作室

沧海回首尽一觑
天地间自有其序
前尘迷蝶梦初醒
算因果从无偶遇

凿石破壁十载寂
拈指坐问道孤诣
尚思天下犹未定
何谈矢志不渝

暮雪千里风云聚
俯仰山川皆知己
辞君一笑红尘去
心有所寄剑铮鸣

微明上善知天意
和光同尘识盈虚
此身何须遗世立
有情方可忘情

沧海回首尽一觑
天地间自有其序
身共迷蝶本无异
梦与醒何来分明

焚香净尘听鹤语
烟霞渡云海万里
荣枯遍观四时景
持心一念清明

曾言与君天下济
而今八荒满桃李
忆昔剑出惊风雨
白首至此故人稀

微明上善知天意
和光同尘识盈虚
此身何须遗世立
有情方可忘情

此身何须遗世立
有情方可忘情

Vong Tình

Biểu diễn: W. K.

Ca từ: Cố Linh Lạc

Sáng tác: Hoa Nguyệt

Biên khúc: Tán Bộ Trung Đích Vi Phong

Mix: 尛 Ma Cô Âm Nhạc Công Tác Thất

Quay đầu nhìn lại biển lớn một lần nữa

Trời đất đều tự có trật tự riêng

Xưa mộng say nay chợt tỉnh giấc nồng.

Xem như nhân quả chưa từng ngẫu ngộ

Đục đá phá tường mười năm cô tịch

Bấm tay ngồi hỏi đến chỗ cao sâu

Suy ngẫm thiên hạ còn bất định

Nói gì lời thề mãi chẳng đổi thay

Mộ tuyết ngàn dặm phong vân tụ hội

Cúi lại ngẩng đầu sông núi là tri âm

Nhất tiếu hồng trần từ biệt người ra đi

Lòng gửi gắm vào thanh kiếm ngân vang

Sáng suốt lương thiện hiểu thiên ý

Không tranh với đời lại hiểu rõ sự thay đổi ở đời

Cần gì thân này, thoát ly trần thế

Hữu tình mà lại vong tình

Trương Mộng Bạch: Đa tạ Vô Ngân huynh tương trợ.

Phong vô ngân: Mộng Bạch huynh xin dừng bước!

Mười năm ngộ đạo, được bao nhiêu?

Trương Mộng Bạch: Thiên hạ bất định, đạo pháp liệu có tồn tại?

Cáo từ.

Phong Vô Ngân: Quả thật đáng mừng.

Quay đầu nhìn lại biển lớn một lần nữa

Trời đất đều tự có trật tự riêng

Sinh mệnh nào giống với mê điệp

Mộng và tỉnh sao phải phân minh

Dâng hương tịnh trần nghe tiếng hạc

Ngàn dặm khói ráng qua biển mây

Nhìn cảnh bốn mùa mấy độ hưng suy

Lòng nặng trĩu vừa niệm bỗng thanh minh

Từng nói sẽ cùng người cứu tế thiên hạ

Mà nay môn đệ* ở khắp bát hoang

Nhớ khi xưa xuất kiếm trải phong sương

Nay bạc đầu cố nhân khó gặp

Sáng suốt lương thiện hiểu thiên ý

Không tranh với đời lại hiểu rõ sự thay đổi ở đời

Cần gì thân này, thoát ly trần thế

Hữu tình mà lại vong tình

Cần gì thân này, thoát ly trần thế

Hữu tình mà lại vong tình

* Từ môn đệ này bản gốc là đào lê, dùng để chỉ học trò. Mình xin phép dịch thẳng từ môn đệ cho dễ hiểu.

Bối cảnh nhạc khúc

Thư sinh Trương Mộng Bạch thi trượt nhiều lần, trên đường về quê gặp được thụy đạo nhân điểm hóa, xuất gia vi đạo, hiệu Hồng Mông Tử.

Sau đó, Thụy đạo nhân Phù Diêu Tử nhập Thái Bạch sơn tu hành, đi theo phụng dưỡng, Thụy đạo nhân tu hành độc đáo, mỗi lần tu hành sẽ ngủ vài năm. Trương Mộng Bạch nhàn rỗi vô sự, du ngoạn Thái Bạch, kết bạn với đám người Phong Vô Ngân phái Thái Bạch. Mọi người tuổi tác tương đương, tính cách hợp nhau, kết thành chí hữu. Mỗi ngày đàm văn luận võ, dạy học ngộ đạo.

Thời gian thấm thoát, hơn hai mươi năm sau, Phù Diêu Tử tại Thái Bạch vũ hóa phi thăng, hưởng thọ một trăm hai mươi bảy tuổi.

Cùng năm, Trương Mộng Bạch tại Liên Hoa phong trong thạch thất bế quan ngộ đạo.

Mười năm sau, Trương Mộng Bạch xuất quan, chỉ cảm thấy chân khí phát đông, không khỏi ngửa mặt thét dài, thanh chấn tận trời. Đám người Phong Vô Ngân nghe tiếng đuổi tới, thấy Trương Mộng Bạch khoa tay múa chân, vô pháp át chế, tiếp tục như vậy thật nguy hiểm tính mạng. Phong Vô Ngân thấy thế tiến lên cùng hắn ra chiêu, ý muốn hóa giải chân khí của hắn. Nhưng khi giao thủ chỉ cảm thấy Trương Mộng Bạch kình lực hỗn loạn kéo dài không ngừng nghỉ. Chưa từng thấy qua nội lực êm nhẹ như bong thế này, nhưng chỉ hơi lơi lỏng, kình lực này mọi chỗ tiến vào, nhất định đi theo phản kích. Thật là vô cùng kỳ quái.

Nếu nói ngay từ đầu là Phong Vô Ngân là chủ động giúp hắn tiệt đi sức mạnh, sau đó lại là Trương Mộng Bạch cuốn lấy Phong Vô Ngân, muốn dừng cũng không được, chỉ có thể tiếp tục triền đấu, tiêu ma nội lực của Trương Mộng Bạch.

Không lâu sau, chân khí dư thừa trong người Trương Mộng Bạch hao hết, thiếu dư tương hợp, khôi phục bình thường. Bái tạ Phong Vô Ngân hỗ trợ, xoay người liền đi. Phong Vô Ngân hỏi hắn ngộ đạo thế nào? Trương Mộng Bạch quay đầu cười to nói: thiên hạ bất định, đạo pháp hà tồn? Lại bái biệt Phong Vô Ngân. Rời đi Thái Bạch, du ngoạn thiên hạ. Phong Vô Ngân thấy thế, cũng cười to nói thật đáng mừng.

Sau khi hạ sơn, Trương Mộng Bạch khôi phục tên thật, hành hiệp trượng nghĩa, lấy nội lực kỳ lạ do mình lĩnh ngộ hành tẩu giang hồ.

Không lâu sau, Vạn Tượng môn truyền ra tin tức, nói đạo sĩ Trương Mộng Bạch cùng Thái Bạch chưởng môn Phong Vô Ngân bất phân thắng bại. Khiến Trương Mộng Bạch thanh danh lan xa.

Vài năm sau, Trương Mộng Bạch nhận vài đệ tử, vân du đến Chân Võ sơn, cảm niệm sư phụ Phù Diêu Tử từng nơi đây tu đạo, vì thế tại đây tu kiến Chân Võ quan, chỉnh lý quy nạp lại sở ngộ của mình đối với võ học, bỏ thô lấy tinh, sáng chế một bộ nội gia công pháp. Bộ nội gia công phu này không giống với ngạnh công truyền lưu trong giang hồ, cường điệu tu luyện nội công, chú ý lấy tĩnh chế động, lấy nhu thắng cương, lấy ngắn thắng dài, lấy chậm đánh nhanh, trọng ý chứ không trọng chiêu.

Chân Võ phái cứ vậy lập ra.

Huyền chi hựu huyền dữ thiên hợp đức, thượng vu vô thượng duy đế cư tôn.

“Trước nhập thế, mới có thể xuất thế; trước đắc đạo, mới có thể vong đạo.”

“Phi chân võ bất túc dĩ đương chi.” (Không phải chân võ thì không đủ để đương lại.)

“Trí hư cực, thủ tĩnh đốc, vạn vật tịnh tác, ngô dĩ quan phục.” (Đạt hư không tới cực độ, giữ yên tĩnh thật kiên định, vạn vật cùng sinh, ta nhân đó xem chúng trở về.)

╭ (╰_╯) ╮o(︶︿︶)o ┌∩┐(◣◢)┌∩┐(✖╭╮✖) щ(ಥДಥщ) Σ(▼□▼メ) Σ( ° △ °|||) (⊙̃.o) ╚(•⌂•)╝ ( ⊙ o ⊙ ) (◡‿◡✿) ♉( ̄▿ ̄)♉ ≧▽≦ ↖(^ω^)↗ (─‿‿─) O(∩_∩)O ~\(≧▽≦)/~ (ノ`Д´)ノ.:・┻┻ 〜 ( ̄▽ ̄〜) ♥‿♥ (╥﹏╥) ಥ_ಥ (づ ̄3 ̄)づ❤ ლ(¯ロ¯ლ) ಠ_ಠ ╮(╯_╰)╭(づ。◕‿‿◕。)づ (ˉ﹃ˉ) 囧